车 chē 上 shàng - - 唐 táng 之 zhī 淳 chún
老 lǎo 牛 niú 羸 léi 仆 pū 费 fèi 驱 qū 驰 chí , , 远 yuǎn 道 dào 黄 huáng 尘 chén 日 rì 暮 mù 时 shí 。 。
每 měi 为 wèi 乘 chéng 桥 qiáo 占 zhàn 去 qù 住 zhù , , 却 què 因 yīn 下 xià 阪 bǎn 识 shí 安 ān 危 wēi 。 。
五 wǔ 云 yún 宫 gōng 阙 què 徐 xú 王 wáng 陇 lǒng , , 千 qiān 载 zǎi 英 yīng 灵 líng 闵 mǐn 子 zi 碑 bēi 。 。
欲 yù 斧 fǔ 涧 jiàn 冰 bīng 磨 mó 剩 shèng 墨 mò , , 驻 zhù 车 chē 重 chóng 写 xiě 出 chū 关 guān 诗 shī 。 。
车上。明代。唐之淳。老牛羸仆费驱驰,远道黄尘日暮时。 每为乘桥占去住,却因下阪识安危。 五云宫阙徐王陇,千载英灵闵子碑。 欲斧涧冰磨剩墨,驻车重写出关诗。