赋 fù 玉 yù 河 hé 春 chūn 水 shuǐ - - 孙 sūn 承 chéng 恩 ēn
迢 tiáo 递 dì 中 zhōng 天 tiān 接 jiē 尾 wěi 箕 jī , , 雪 xuě 消 xiāo 春 chūn 涨 zhǎng 欲 yù 平 píng 堤 dī 。 。
摇 yáo 空 kōng 荇 xìng 带 dài 根 gēn 犹 yóu 浅 qiǎn , , 刺 cì 水 shuǐ 蒲 pú 针 zhēn 色 sè 未 wèi 齐 qí 。 。
滉 huàng 瀁 yàng 尽 jǐn 教 jiào 容 róng 鲂 fáng 鲤 lǐ , , 禁 jìn 严 yán 时 shí 亦 yì 下 xià 凫 fú 鹥 yī 。 。
中 zhōng 涵 hán 圣 shèng 泽 zé 应 yīng 无 wú 限 xiàn , , 骚 sāo 客 kè 还 hái 能 néng 发 fā 兴 xīng 题 tí 。 。
赋玉河春水。明代。孙承恩。迢递中天接尾箕,雪消春涨欲平堤。 摇空荇带根犹浅,刺水蒲针色未齐。 滉瀁尽教容鲂鲤,禁严时亦下凫鹥。 中涵圣泽应无限,骚客还能发兴题。