又 yòu 用 yòng 杜 dù 韵 yùn - - 孙 sūn 承 chéng 恩 ēn
危 wēi 祠 cí 江 jiāng 上 shàng 偶 ǒu 经 jīng 寻 xún , , 碧 bì 殿 diàn 长 cháng 松 sōng 自 zì 郁 yù 森 sēn 。 。
落 luò 日 rì 烟 yān 云 yún 催 cuī 暝 míng 色 sè , , 空 kōng 山 shān 猿 yuán 鹤 hè 送 sòng 哀 āi 音 yīn 。 。
百 bǎi 年 nián 臣 chén 子 zǐ 匡 kuāng 扶 fú 义 yì , , 千 qiān 古 gǔ 英 yīng 雄 xióng 激 jī 烈 liè 心 xīn 。 。
梁 liáng 甫 fǔ 歌 gē 残 cán 有 yǒu 馀 yú 恨 hèn , , 不 bù 胜 shèng 清 qīng 泪 lèi 湿 shī 衣 yī 襟 jīn 。 。
又用杜韵。明代。孙承恩。危祠江上偶经寻,碧殿长松自郁森。 落日烟云催暝色,空山猿鹤送哀音。 百年臣子匡扶义,千古英雄激烈心。 梁甫歌残有馀恨,不胜清泪湿衣襟。