借 jiè 韵 yùn 述 shù 还 hái - - 孙 sūn 承 chéng 恩 ēn
离 lí 愁 chóu 渺 miǎo 渺 miǎo 隔 gé 云 yún 山 shān , , 回 huí 首 shǒu 风 fēng 尘 chén 暗 àn 玉 yù 关 guān 。 。
白 bái 雁 yàn 影 yǐng 沉 chén 乡 xiāng 信 xìn 绝 jué , , 沧 cāng 江 jiāng 日 rì 短 duǎn 使 shǐ 舟 zhōu 寒 hán 。 。
剑 jiàn 光 guāng 星 xīng 动 dòng 宵 xiāo 弹 dàn 铗 jiá , , 客 kè 袂 mèi 霜 shuāng 清 qīng 晓 xiǎo 拂 fú 冠 guān 。 。
千 qiān 古 gǔ 伏 fú 波 bō 多 duō 志 zhì 节 jié , , 一 yī 时 shí 薏 yì 苡 yǐ 谤 bàng 珠 zhū 还 hái 。 。
借韵述还。明代。孙承恩。离愁渺渺隔云山,回首风尘暗玉关。 白雁影沉乡信绝,沧江日短使舟寒。 剑光星动宵弹铗,客袂霜清晓拂冠。 千古伏波多志节,一时薏苡谤珠还。