用 yòng 韵 yùn 赠 zèng 柘 zhè 湖 hú - - 孙 sūn 承 chéng 恩 ēn
作 zuò 赋 fù 声 shēng 华 huá 拟 nǐ 二 èr 京 jīng , , 风 fēng 标 biāo 冰 bīng 雪 xuě 照 zhào 人 rén 清 qīng 。 。
共 gòng 推 tuī 道 dào 气 qì 超 chāo 时 shí 彦 yàn , , 肯 kěn 把 bǎ 襟 jīn 期 qī 混 hùn 世 shì 情 qíng 。 。
钟 zhōng 阜 fù 有 yǒu 云 yún 堪 kān 拄 zhǔ 笏 hù , , 杨 yáng 园 yuán 无 wú 树 shù 不 bù 啼 tí 莺 yīng 。 。
想 xiǎng 应 yīng 独 dú 对 duì 长 cháng 干 gàn 月 yuè , , 多 duō 少 shǎo 清 qīng 光 guāng 满 mǎn 凤 fèng 城 chéng 。 。
用韵赠柘湖。明代。孙承恩。作赋声华拟二京,风标冰雪照人清。 共推道气超时彦,肯把襟期混世情。 钟阜有云堪拄笏,杨园无树不啼莺。 想应独对长干月,多少清光满凤城。