紫 zǐ 阳 yáng 山 shān 中 zhōng 徐 xú 步 bù - - 孙 sūn 一 yī 元 yuán
穷 qióng 壑 hè 卧 wò 孤 gū 松 sōng , , 寒 hán 风 fēng 生 shēng 杖 zhàng 屦 jù 。 。
幽 yōu 人 rén 独 dú 往 wǎng 来 lái , , 鸟 niǎo 哢 lòng 自 zì 成 chéng 句 jù 。 。
因 yīn 山 shān 剩 shèng 得 dé 秋 qiū , , 欣 xīn 然 rán 有 yǒu 馀 yú 趣 qù 。 。
片 piàn 雨 yǔ 弄 nòng 江 jiāng 光 guāng , , 孤 gū 云 yún 起 qǐ 汀 tīng 树 shù 。 。
望 wàng 中 zhōng 水 shuǐ 似 shì 天 tiān , , 啸 xiào 坐 zuò 渔 yú 舟 zhōu 去 qù 。 。
紫阳山中徐步。明代。孙一元。穷壑卧孤松,寒风生杖屦。 幽人独往来,鸟哢自成句。 因山剩得秋,欣然有馀趣。 片雨弄江光,孤云起汀树。 望中水似天,啸坐渔舟去。