庆 qìng 寿 shòu 寺 sì 斋 zhāi 宿 sù - - 唐 táng 顺 shùn 之 zhī
独 dú 坐 zuò 花 huā 宫 gōng 月 yuè , , 疏 shū 钟 zhōng 报 bào 晓 xiǎo 晴 qíng 。 。
地 dì 超 chāo 三 sān 象 xiàng 外 wài , , 人 rén 觉 jué 万 wàn 缘 yuán 清 qīng 。 。
茹 rú 素 sù 分 fēn 僧 sēng 饭 fàn , , 观 guān 空 kōng 入 rù 化 huà 城 chéng 。 。
真 zhēn 诠 quán 今 jīn 已 yǐ 悟 wù , , 宁 níng 畏 wèi 毒 dú 龙 lóng 惊 jīng 。 。
庆寿寺斋宿。明代。唐顺之。独坐花宫月,疏钟报晓晴。 地超三象外,人觉万缘清。 茹素分僧饭,观空入化城。 真诠今已悟,宁畏毒龙惊。