侯 hóu 木 mù 庵 ān 编 biān 修 xiū 请 qǐng 告 gào 赋 fù 送 sòng - - 孙 sūn 传 chuán 庭 tíng
此 cǐ 日 rì 真 zhēn 成 chéng 离 lí 别 bié 难 nán , , 正 zhèng 逢 féng 秋 qiū 色 sè 满 mǎn 长 cháng 安 ān 。 。
西 xī 山 shān 泉 quán 石 shí 开 kāi 新 xīn 爽 shuǎng , , 北 běi 阙 quē 云 yún 霞 xiá 散 sàn 晓 xiǎo 寒 hán 。 。
世 shì 事 shì 祗 zhī 消 xiāo 君 jūn 拂 fú 枕 zhěn , , 风 fēng 尘 chén 犹 yóu 笑 xiào 我 wǒ 弹 dàn 冠 guān 。 。
应 yīng 知 zhī 多 duō 病 bìng 不 bù 胜 shèng 感 gǎn , , 但 dàn 去 qù 无 wú 劳 láo 回 huí 首 shǒu 看 kàn 。 。
侯木庵编修请告赋送。明代。孙传庭。此日真成离别难,正逢秋色满长安。 西山泉石开新爽,北阙云霞散晓寒。 世事祗消君拂枕,风尘犹笑我弹冠。 应知多病不胜感,但去无劳回首看。