病 bìng 久 jiǔ 与 yǔ 友 yǒu 人 rén 话 huà 旧 jiù - - 唐 táng 秩 zhì
别 bié 后 hòu 惟 wéi 轮 lún 月 yuè 到 dào 庭 tíng , , 酒 jiǔ 妨 fáng 多 duō 病 bìng 得 dé 常 cháng 醒 xǐng 。 。
落 luò 花 huā 更 gèng 觉 jué 伤 shāng 春 chūn 切 qiè , , 啼 tí 鸟 niǎo 那 nà 堪 kān 着 zhe 耳 ěr 听 tīng 。 。
运 yùn 去 qù 君 jūn 能 néng 安 ān 困 kùn 阨 è , , 年 nián 来 lái 我 wǒ 亦 yì 歏 jìn 孤 gū 零 líng 。 。
一 yī 灯 dēng 话 huà 旧 jiù 浑 hún 如 rú 梦 mèng , , 相 xiāng 对 duì 无 wú 聊 liáo 尚 shàng 眼 yǎn 青 qīng 。 。
病久与友人话旧。明代。唐秩。别后惟轮月到庭,酒妨多病得常醒。 落花更觉伤春切,啼鸟那堪着耳听。 运去君能安困阨,年来我亦歏孤零。 一灯话旧浑如梦,相对无聊尚眼青。