与 yǔ 友 yǒu 人 rén 乞 qǐ 素 sù 馨 xīn 花 huā - - 唐 táng 秩 zhì
爱 ài 伴 bàn 清 qīng 香 xiāng 养 yǎng 此 cǐ 情 qíng , , 只 zhǐ 因 yīn 性 xìng 懒 lǎn 却 què 空 kōng 庭 tíng 。 。
带 dài 长 cháng 方 fāng 绕 rào 纱 shā 窗 chuāng 草 cǎo , , 水 shuǐ 暖 nuǎn 惟 wéi 生 shēng 石 shí 沼 zhǎo 萍 píng 。 。
琴 qín 韵 yùn 凄 qī 清 qīng 春 chūn 有 yǒu 恨 hèn , , 花 huā 魂 hún 寂 jì 寞 mò 酒 jiǔ 难 nán 醒 xǐng 。 。
名 míng 园 yuán 雨 yǔ 罢 bà 风 fēng 光 guāng 好 hǎo , , 应 yīng 许 xǔ 诗 shī 狂 kuáng 乞 qǐ 素 sù 馨 xīn 。 。
与友人乞素馨花。明代。唐秩。爱伴清香养此情,只因性懒却空庭。 带长方绕纱窗草,水暖惟生石沼萍。 琴韵凄清春有恨,花魂寂寞酒难醒。 名园雨罢风光好,应许诗狂乞素馨。