送 sòng 兴 xìng 公 gōng 弟 dì 之 zhī 吴 wú 为 wèi 先 xiān 人 rén 乞 qǐ 铭 míng - - 徐 xú 熥 tēng
衔 xián 哀 āi 送 sòng 汝 rǔ 出 chū 江 jiāng 关 guān , , 满 mǎn 路 lù 悲 bēi 风 fēng 损 sǔn 别 bié 颜 yán 。 。
此 cǐ 日 rì 素 sù 车 chē 驱 qū 白 bái 马 mǎ , , 几 jǐ 时 shí 黄 huáng 绢 juàn 勒 lēi 青 qīng 山 shān 。 。
梦 mèng 回 huí 草 cǎo 色 sè 离 lí 肠 cháng 断 duàn , , 身 shēn 着 zhuó 麻 má 衣 yī 血 xuè 泪 lèi 斑 bān 。 。
怜 lián 我 wǒ 双 shuāng 眸 móu 枯 kū 欲 yù 尽 jǐn , , 不 bù 堪 kān 分 fēn 手 shǒu 更 gèng 潺 chán 湲 yuán 。 。
送兴公弟之吴为先人乞铭。明代。徐熥。衔哀送汝出江关,满路悲风损别颜。 此日素车驱白马,几时黄绢勒青山。 梦回草色离肠断,身着麻衣血泪斑。 怜我双眸枯欲尽,不堪分手更潺湲。