章 zhāng 复 fù 彦 yàn 许 xǔ 画 huà 菜 cài 作 zuò 诗 shī 促 cù 之 zhī - - 乌 wū 斯 sī 道 dào
采 cǎi 葑 fēng 何 hé 必 bì 首 shǒu 阳 yáng 东 dōng , , 翠 cuì 叶 yè 葳 wēi 蕤 ruí 在 zài 眼 yǎn 中 zhōng 。 。
倾 qīng 国 guó 可 kě 堪 kān 夸 kuā 绝 jué 艳 yàn , , 灌 guàn 园 yuán 端 duān 合 hé 想 xiǎng 连 lián 筒 tǒng 。 。
迟 chí 徊 huái 公 gōng 馆 guǎn 应 yīng 无 wú 事 shì , , 洗 xǐ 涤 dí 膏 gāo 粱 liáng 信 xìn 有 yǒu 功 gōng 。 。
老 lǎo 我 wǒ 不 bù 能 néng 忘 wàng 此 cǐ 味 wèi , , 几 jǐ 回 huí 题 tí 品 pǐn 学 xué 涪 fú 翁 wēng 。 。
章复彦许画菜作诗促之。明代。乌斯道。采葑何必首阳东,翠叶葳蕤在眼中。 倾国可堪夸绝艳,灌园端合想连筒。 迟徊公馆应无事,洗涤膏粱信有功。 老我不能忘此味,几回题品学涪翁。