春 chūn 日 rì 写 xiě 望 wàng - - 马 mǎ 臻 zhēn
远 yuǎn 山 shān 重 chóng 叠 dié 限 xiàn 空 kōng 明 míng , , 淡 dàn 拂 fú 生 shēng 绡 xiāo 绝 jué 点 diǎn 尘 chén 。 。
半 bàn 舸 gě 夕 xī 阳 yáng 喧 xuān 酒 jiǔ 客 kè , , 一 yī 楼 lóu 寒 hán 色 sè 倚 yǐ 诗 shī 人 rén 。 。
早 zǎo 莺 yīng 怀 huái 旧 jiù 随 suí 时 shí 至 zhì , , 芳 fāng 草 cǎo 无 wú 情 qíng 着 zhuó 处 chù 新 xīn 。 。
却 què 忆 yì 城 chéng 中 zhōng 有 yǒu 贫 pín 者 zhě , , 杏 xìng 花 huā 开 kāi 尽 jǐn 不 bù 知 zhī 春 chūn 。 。
春日写望。元代。马臻。远山重叠限空明,淡拂生绡绝点尘。 半舸夕阳喧酒客,一楼寒色倚诗人。 早莺怀旧随时至,芳草无情着处新。 却忆城中有贫者,杏花开尽不知春。