赋 fù 得 dé 空 kōng 山 shān 正 zhèng 落 luò 花 huā - - 郭 guō 之 zhī 奇 qí
尝 cháng 疑 yí 春 chūn 梦 mèng 短 duǎn , , 时 shí 令 lìng 晓 xiǎo 魂 hún 微 wēi 。 。
初 chū 日 rì 开 kāi 林 lín 影 yǐng , , 回 huí 风 fēng 动 dòng 客 kè 衣 yī 。 。
正 zhèng 怜 lián 红 hóng 艳 yàn 落 luò , , 愁 chóu 见 jiàn 绿 lǜ 芳 fāng 肥 féi 。 。
何 hé 事 shì 幽 yōu 峰 fēng 曲 qū , , 能 néng 留 liú 一 yī 片 piàn 飞 fēi 。 。
赋得空山正落花。明代。郭之奇。尝疑春梦短,时令晓魂微。 初日开林影,回风动客衣。 正怜红艳落,愁见绿芳肥。 何事幽峰曲,能留一片飞。