春 chūn 去 qù - - 郭 guō 之 zhī 奇 qí
春 chūn 去 qù 不 bù 辞 cí 人 rén , , 人 rén 犹 yóu 念 niàn 彼 bǐ 春 chūn 。 。
飞 fēi 花 huā 时 shí 欲 yù 远 yuǎn , , 啼 tí 鸟 niǎo 日 rì 相 xiāng 邻 lín 。 。
此 cǐ 物 wù 何 hé 堪 kān 恨 hèn , , 愁 chóu 心 xīn 莫 mò 漫 màn 嗔 chēn 。 。
尚 shàng 留 liú 形 xíng 外 wài 影 yǐng , , 长 zhǎng 与 yǔ 共 gòng 昏 hūn 晨 chén 。 。
春去。明代。郭之奇。春去不辞人,人犹念彼春。 飞花时欲远,啼鸟日相邻。 此物何堪恨,愁心莫漫嗔。 尚留形外影,长与共昏晨。