和 hé 宋 sòng 尔 ěr 孚 fú 悠 yōu 韵 yùn - - 郭 guō 之 zhī 奇 qí
春 chūn 光 guāng 翻 fān 借 jiè 我 wǒ 能 néng 游 yóu , , 寻 xún 得 dé 春 chūn 情 qíng 向 xiàng 酒 jiǔ 搜 sōu 。 。
薄 bó 暮 mù 晴 qíng 烟 yān 依 yī 郭 guō 静 jìng , , 清 qīng 宵 xiāo 流 liú 色 sè 望 wàng 郊 jiāo 浮 fú 。 。
千 qiān 杯 bēi 痛 tòng 饮 yǐn 何 hé 辞 cí 醉 zuì , , 四 sì 座 zuò 歌 gē 欢 huān 不 bù 受 shòu 愁 chóu 。 。
撰 zhuàn 就 jiù 新 xīn 词 cí 还 hái 语 yǔ 宋 sòng , , 莫 mò 将 jiāng 秋 qiū 绪 xù 向 xiàng 今 jīn 悠 yōu 。 。
和宋尔孚悠韵。明代。郭之奇。春光翻借我能游,寻得春情向酒搜。 薄暮晴烟依郭静,清宵流色望郊浮。 千杯痛饮何辞醉,四座歌欢不受愁。 撰就新词还语宋,莫将秋绪向今悠。