赏 shǎng 川 chuān 茶 chá 花 huā 得 de 行 xíng 字 zì 四 sì 首 shǒu - - 郭 guō 之 zhī 奇 qí
一 yī 枝 zhī 红 hóng 艳 yàn 最 zuì 分 fēn 明 míng , , 百 bǎi 朵 duǒ 飞 fēi 华 huá 欲 yù 共 gòng 荣 róng 。 。
种 zhǒng 自 zì 峨 é 眉 méi 传 chuán 远 yuǎn 色 sè , , 光 guāng 迎 yíng 羯 jié 鼓 gǔ 动 dòng 春 chūn 情 qíng 。 。
嗟 jiē 君 jūn 有 yǒu 赋 fù 梅 méi 何 hé 在 zài , , 念 niàn 尔 ěr 为 wèi 玄 xuán 草 cǎo 未 wèi 成 chéng 。 。
且 qiě 向 xiàng 芳 fāng 菲 fēi 同 tóng 一 yī 醉 zuì , , 名 míng 花 huā 笔 bǐ 下 xià 易 yì 流 liú 声 shēng 。 。
赏川茶花得行字四首。明代。郭之奇。一枝红艳最分明,百朵飞华欲共荣。 种自峨眉传远色,光迎羯鼓动春情。 嗟君有赋梅何在,念尔为玄草未成。 且向芳菲同一醉,名花笔下易流声。