清 qīng 明 míng 日 rì 雨 yǔ - - 郭 guō 之 zhī 奇 qí
春 chūn 惟 wéi 有 yǒu 色 sè 雨 yǔ 为 wèi 声 shēng , , 静 jìng 落 luò 青 qīng 烟 yān 一 yī 水 shuǐ 迎 yíng 。 。
花 huā 欲 yù 妆 zhuāng 时 shí 先 xiān 自 zì 沐 mù , , 人 rén 从 cóng 睡 shuì 起 qǐ 较 jiào 微 wēi 清 qīng 。 。
一 yī 瓢 piáo 深 shēn 浅 qiǎn 斟 zhēn 于 yú 耳 ěr , , 百 bǎi 日 rì 沉 chén 浮 fú 助 zhù 以 yǐ 情 qíng 。 。
可 kě 奈 nài 销 xiāo 魂 hún 仍 réng 旦 dàn 旦 dàn , , 杏 xìng 村 cūn 酒 jiǔ 熟 shú 又 yòu 清 qīng 明 míng 。 。
清明日雨。明代。郭之奇。春惟有色雨为声,静落青烟一水迎。 花欲妆时先自沐,人从睡起较微清。 一瓢深浅斟于耳,百日沉浮助以情。 可奈销魂仍旦旦,杏村酒熟又清明。