晚 wǎn 刻 kè 喜 xǐ 得 de 微 wēi 雨 yǔ - - 郭 guō 之 zhī 奇 qí
雨 yǔ 脚 jiǎo 千 qiān 山 shān 纷 fēn 欲 yù 生 shēng , , 悠 yōu 然 rán 一 yī 水 shuǐ 漠 mò 相 xiāng 迎 yíng 。 。
春 chūn 深 shēn 易 yì 令 lìng 云 yún 施 shī 色 sè , , 昼 zhòu 永 yǒng 初 chū 从 cóng 晚 wǎn 出 chū 清 qīng 。 。
天 tiān 以 yǐ 农 nóng 忙 máng 应 yīng 有 yǒu 意 yì , , 人 rén 于 yú 客 kè 久 jiǔ 漫 màn 添 tiān 情 qíng 。 。
潇 xiāo 潇 xiāo 可 kě 奈 nài 无 wú 多 duō 得 de , , 芳 fāng 草 cǎo 迷 mí 离 lí 亦 yì 与 yǔ 争 zhēng 。 。
晚刻喜得微雨。明代。郭之奇。雨脚千山纷欲生,悠然一水漠相迎。 春深易令云施色,昼永初从晚出清。 天以农忙应有意,人于客久漫添情。 潇潇可奈无多得,芳草迷离亦与争。