瓶 píng 花 huā 已 yǐ 悴 cuì 不 bù 忍 rěn 遽 jù 掷 zhì 诗 shī 以 yǐ 送 sòng 之 zhī - - 郭 guō 之 zhī 奇 qí
瓶 píng 花 huā 荣 róng 悴 cuì 尔 ěr 何 hé 思 sī , , 非 fēi 雨 yǔ 非 fēi 风 fēng 欲 yù 怨 yuàn 谁 shuí 。 。
纵 zòng 使 shǐ 人 rén 幽 yōu 常 cháng 独 dú 对 duì , , 若 ruò 为 wéi 春 chūn 远 yuǎn 又 yòu 群 qún 离 lí 。 。
愁 chóu 如 rú 洗 xiǎn 马 mǎ 临 lín 江 jiāng 日 rì , , 容 róng 比 bǐ 三 sān 闾 lǘ 步 bù 泽 zé 时 shí 。 。
一 yí 样 yàng 韶 sháo 光 guāng 俱 jù 浪 làng 掷 zhì , , 无 wú 情 qíng 有 yǒu 恨 hèn 莫 mò 相 xiāng 疑 yí 。 。
瓶花已悴不忍遽掷诗以送之。明代。郭之奇。瓶花荣悴尔何思,非雨非风欲怨谁。 纵使人幽常独对,若为春远又群离。 愁如洗马临江日,容比三闾步泽时。 一样韶光俱浪掷,无情有恨莫相疑。