初 chū 春 chūn 即 jí 事 shì 二 èr 首 shǒu - - 郭 guō 之 zhī 奇 qí
窗 chuāng 前 qián 晓 xiǎo 日 rì 化 huà 寒 hán 轻 qīng , , 天 tiān 上 shàng 人 rén 间 jiān 取 qǔ 次 cì 荣 róng 。 。
铺 pū 设 shè 风 fēng 光 guāng 凭 píng 点 diǎn 缀 zhuì , , 安 ān 排 pái 物 wù 意 yì 俟 qí 勾 gōu 萌 méng 。 。
山 shān 才 cái 转 zhuǎn 翠 cuì 看 kàn 难 nán 厌 yàn , , 林 lín 竞 jìng 飞 fēi 烟 yān 望 wàng 欲 yù 平 píng 。 。
眼 yǎn 外 wài 春 chūn 容 róng 随 suí 地 dì 入 rù , , 倚 yǐ 栏 lán 有 yǒu 个 gè 客 kè 关 guān 情 qíng 。 。
初春即事二首。明代。郭之奇。窗前晓日化寒轻,天上人间取次荣。 铺设风光凭点缀,安排物意俟勾萌。 山才转翠看难厌,林竞飞烟望欲平。 眼外春容随地入,倚栏有个客关情。