挽 wǎn 容 róng 彦 yàn 昭 zhāo - - 庄 zhuāng 昶 chǎng
墓 mù 中 zhōng 谁 shuí 打 dǎ 彦 yàn 昭 zhāo 碑 bēi , , 老 lǎo 泪 lèi 西 xī 风 fēng 可 kě 尽 jǐn 垂 chuí 。 。
敢 gǎn 向 xiàng 青 qīng 天 tiān 呼 hū 此 cǐ 友 yǒu , , 不 bù 知 zhī 白 bái 发 fà 长 zhǎng 何 hé 谁 shuí 。 。
九 jiǔ 京 jīng 夜 yè 路 lù 书 shū 难 nán 到 dào , , 万 wàn 里 lǐ 江 jiāng 门 mén 我 wǒ 自 zì 迟 chí 。 。
多 duō 少 shǎo 交 jiāo 情 qíng 言 yán 不 bù 尽 jìn , , 长 cháng 江 jiāng 留 liú 写 xiě 哭 kū 君 jūn 诗 shī 。 。
挽容彦昭。明代。庄昶。墓中谁打彦昭碑,老泪西风可尽垂。 敢向青天呼此友,不知白发长何谁。 九京夜路书难到,万里江门我自迟。 多少交情言不尽,长江留写哭君诗。