湖 hú 上 shàng 纳 nà 凉 liáng 有 yǒu 怀 huái 吴 wú 子 zǐ 彦 yàn - - 贡 gòng 师 shī 泰 tài
天 tiān 风 fēng 吹 chuī 海 hǎi 树 shù , , 瑟 sè 瑟 sè 秋 qiū 气 qì 凉 liáng 。 。
河 hé 汉 hàn 西 xī 北 běi 流 liú , , 众 zhòng 星 xīng 耿 gěng 微 wēi 光 guāng 。 。
昔 xī 我 wǒ 同 tóng 袍 páo 友 yǒu , , 远 yuǎn 在 zài 水 shuǐ 一 yī 方 fāng 。 。
相 xiāng 思 sī 不 bù 得 dé 见 jiàn , , 展 zhǎn 转 zhuǎn 清 qīng 夜 yè 长 zhǎng 。 。
遥 yáo 闻 wén 鸣 míng 笳 jiā 发 fā , , 揽 lǎn 衣 yī 月 yuè 苍 cāng 苍 cāng 。 。
湖上纳凉有怀吴子彦。元代。贡师泰。天风吹海树,瑟瑟秋气凉。 河汉西北流,众星耿微光。 昔我同袍友,远在水一方。 相思不得见,展转清夜长。 遥闻鸣笳发,揽衣月苍苍。