和 hé 曹 cáo 文 wén 济 jì 寄 jì 杨 yáng 和 hé 吉 jí 韵 yùn - - 郭 guō 钰 yù
尽 jǐn 倾 qīng 东 dōng 海 hǎi 成 chéng 春 chūn 雨 yǔ , , 邻 lín 曲 qū 过 guò 从 cóng 阻 zǔ 万 wàn 山 shān 。 。
无 wú 限 xiàn 客 kè 愁 chóu 添 tiān 白 bái 发 fà , , 况 kuàng 兼 jiān 人 rén 事 shì 剧 jù 黄 huáng 关 guān 。 。
瑶 yáo 台 tái 花 huā 落 luò 题 tí 诗 shī 少 shǎo , , 金 jīn 错 cuò 囊 náng 空 kōng 得 dé 酒 jiǔ 难 nán 。 。
白 bái 日 rì 逝 shì 波 bō 真 zhēn 可 kě 惜 xī , , 一 yī 庭 tíng 芳 fāng 草 cǎo 闭 bì 门 mén 闲 xián 。 。
和曹文济寄杨和吉韵。元代。郭钰。尽倾东海成春雨,邻曲过从阻万山。 无限客愁添白发,况兼人事剧黄关。 瑶台花落题诗少,金错囊空得酒难。 白日逝波真可惜,一庭芳草闭门闲。