春 chūn 日 rì 与 yǔ 客 kè 同 tóng 饮 yǐn 江 jiāng 亭 tíng - - 郭 guō 谏 jiàn 臣 chén
春 chūn 风 fēng 携 xié 客 kè 上 shàng 江 jiāng 亭 tíng , , 万 wàn 顷 qǐng 波 bō 光 guāng 洗 xǐ 眼 yǎn 明 míng 。 。
云 yún 树 shù 遥 yáo 从 cóng 天 tiān 外 wài 落 luò , , 风 fēng 帆 fān 如 rú 在 zài 镜 jìng 中 zhōng 行 xíng 。 。
夜 yè 深 shēn 不 bù 厌 yàn 频 pín 催 cuī 句 jù , , 兴 xìng 到 dào 还 hái 应 yīng 数 shù 举 jǔ 觥 gōng 。 。
指 zhǐ 点 diǎn 蓬 péng 瀛 yíng 那 nà 可 kě 见 jiàn , , 掀 xiān 髯 rán 长 cháng 啸 xiào 大 dà 江 jiāng 横 héng 。 。
春日与客同饮江亭。明代。郭谏臣。春风携客上江亭,万顷波光洗眼明。 云树遥从天外落,风帆如在镜中行。 夜深不厌频催句,兴到还应数举觥。 指点蓬瀛那可见,掀髯长啸大江横。