二 èr 鸟 niǎo 诗 shī 其 qí 一 yī 唐 táng 宫 gōng 鹦 yīng 鹉 wǔ - - 陈 chén 子 zi 升 shēng
人 rén 情 qíng 易 yì 亡 wáng 故 gù , , 相 xiāng 背 bèi 成 chéng 久 jiǔ 寒 hán 。 。
唐 táng 宫 gōng 有 yǒu 鹦 yīng 鹉 wǔ , , 遥 yáo 问 wèn 上 shàng 皇 huáng 安 ān 。 。
感 gǎn 恩 ēn 金 jīn 殿 diàn 里 lǐ , , 甘 gān 息 xī 陇 lǒng 山 shān 翰 hàn 。 。
勿 wù 谓 wèi 斯 sī 言 yán 细 xì , , 徽 huī 音 yīn 长 cháng 不 bù 刊 kān 。 。
二鸟诗 其一 唐宫鹦鹉。明代。陈子升。人情易亡故,相背成久寒。 唐宫有鹦鹉,遥问上皇安。 感恩金殿里,甘息陇山翰。 勿谓斯言细,徽音长不刊。