游 yóu 太 tài 华 huá 寺 sì 和 hé 素 sù 轩 xuān 沐 mù 公 gōng 春 chūn 日 rì 韵 yùn - - 郭 guō 登 dēng
鹭 lù 渚 zhǔ 鸥 ōu 波 bō 接 jiē 远 yuǎn 天 tiān , , 落 luò 花 huā 飞 fēi 絮 xù 满 mǎn 平 píng 川 chuān 。 。
春 chūn 归 guī 客 kè 梦 mèng 偏 piān 惊 jīng 雨 yǔ , , 寒 hán 食 shí 僧 sēng 家 jiā 不 bù 禁 jīn 烟 yān 。 。
涧 jiàn 底 dǐ 泉 quán 声 shēng 消 xiāo 永 yǒng 日 rì , , 阶 jiē 前 qián 草 cǎo 色 sè 换 huàn 流 liú 年 nián 。 。
何 hé 由 yóu 近 jìn 向 xiàng 东 dōng 林 lín 住 zhù , , 常 cháng 得 dé 寻 xún 师 shī 水 shuǐ 石 shí 边 biān 。 。
游太华寺和素轩沐公春日韵。明代。郭登。鹭渚鸥波接远天,落花飞絮满平川。 春归客梦偏惊雨,寒食僧家不禁烟。 涧底泉声消永日,阶前草色换流年。 何由近向东林住,常得寻师水石边。