登 dēng 白 bái 云 yún 寺 sì - - 郭 guō 槃 pán
芙 fú 蓉 róng 千 qiān 仞 rèn 倚 yǐ 层 céng 空 kōng , , 蹑 niè 屐 jī 扪 mén 萝 luó 有 yǒu 路 lù 通 tōng 。 。
十 shí 二 èr 琼 qióng 楼 lóu 连 lián 碧 bì 落 luò , , 三 sān 千 qiān 金 jīn 界 jiè 散 sàn 洪 hóng 蒙 méng 。 。
天 tiān 边 biān 忽 hū 洒 sǎ 仙 xiān 人 rén 露 lù , , 槛 kǎn 外 wài 长 zhǎng 吹 chuī 玉 yù 女 nǚ 风 fēng 。 。
闻 wén 说 shuō 广 guǎng 成 chéng 丹 dān 尚 shàng 在 zài , , 便 biàn 应 yīng 晞 xī 发 fā 卧 wò 崆 kōng 峒 tóng 。 。
登白云寺。明代。郭槃。芙蓉千仞倚层空,蹑屐扪萝有路通。 十二琼楼连碧落,三千金界散洪蒙。 天边忽洒仙人露,槛外长吹玉女风。 闻说广成丹尚在,便应晞发卧崆峒。