老 lǎo 少 shào 年 nián 其 qí 二 èr - - 陆 lù 树 shù 声 shēng
霜 shuāng 叶 yè 回 huí 红 hóng 底 dǐ 是 shì 春 chūn , , 可 kě 中 zhōng 朱 zhū 草 cǎo 对 duì 时 shí 新 xīn 。 。
衰 shuāi 迟 chí 不 bù 为 wéi 矜 jīn 颜 yán 色 sè , , 留 liú 与 yǔ 群 qún 芳 fāng 殿 diàn 后 hòu 尘 chén 。 。
老少年 其二。明代。陆树声。霜叶回红底是春,可中朱草对时新。 衰迟不为矜颜色,留与群芳殿后尘。