闲 xián 云 yún 馆 guǎn 为 wèi 洪 hóng 阳 yáng 学 xué 士 shì 赋 fù - - 区 qū 大 dà 相 xiāng
君 jūn 家 jiā 云 yún 馆 guǎn 住 zhù 山 shān 深 shēn , , 馆 guǎn 静 jìng 云 yún 闲 xián 况 kuàng 道 dào 心 xīn 。 。
袅 niǎo 袅 niǎo 常 cháng 时 shí 生 shēng 涧 jiàn 户 hù , , 迟 chí 迟 chí 何 hé 意 yì 出 chū 岩 yán 林 lín 。 。
溪 xī 边 biān 寒 hán 影 yǐng 抱 bào 幽 yōu 石 shí , , 天 tiān 际 jì 秋 qiū 容 róng 带 dài 夕 xī 禽 qín 。 。
怡 yí 悦 yuè 莫 mò 言 yán 无 wú 可 kě 赠 zèng , , 从 cóng 龙 lóng 今 jīn 旦 dàn 且 qiě 为 wèi 霖 lín 。 。
闲云馆为洪阳学士赋。明代。区大相。君家云馆住山深,馆静云闲况道心。 袅袅常时生涧户,迟迟何意出岩林。 溪边寒影抱幽石,天际秋容带夕禽。 怡悦莫言无可赠,从龙今旦且为霖。