南 nán 涧 jiàn 听 tīng 水 shuǐ 声 shēng 送 sòng 别 bié 太 tài 古 gǔ 禅 chán 师 shī - - 马 mǎ 治 zhì
汩 gǔ 汩 gǔ 石 shí 上 shàng 语 yǔ , , 浏 liú 浏 liú 风 fēng 中 zhōng 琴 qín 。 。
清 qīng 晨 chén 南 nán 涧 jiàn 流 liú , , 似 shì 是 shì 太 tài 古 gǔ 音 yīn 。 。
出 chū 谷 gǔ 乍 zhà 喧 xuān 冗 rǒng , , 入 rù 林 lín 杳 yǎo 深 shēn 沉 chén 。 。
后 hòu 来 lái 自 zì 相 xiāng 续 xù , , 前 qián 者 zhě 既 jì 难 nán 寻 xún 。 。
问 wèn 客 kè 何 hé 缘 yuán 起 qǐ , , 悠 yōu 悠 yōu 伤 shāng 别 bié 心 xīn 。 。
南涧听水声送别太古禅师。明代。马治。汩汩石上语,浏浏风中琴。 清晨南涧流,似是太古音。 出谷乍喧冗,入林杳深沉。 后来自相续,前者既难寻。 问客何缘起,悠悠伤别心。