济 jǐ 南 nán 途 tú 中 zhōng 背 bèi 马 mǎ 有 yǒu 感 gǎn - - 陶 táo 益 yì
昔 xī 年 nián 抱 bào 膝 xī 幽 yōu 怀 huái 远 yuǎn , , 今 jīn 日 rì 乘 chéng 鞍 ān 猛 měng 气 qì 多 duō 。 。
时 shí 事 shì 不 bù 同 tóng 应 yīng 怅 chàng 念 niàn , , 风 fēng 尘 chén 无 wú 赖 lài 欲 yù 如 rú 何 hé 。 。
庄 zhuāng 家 jiā 矮 ǎi 坑 kēng 炊 chuī 新 xīn 黍 shǔ , , 官 guān 柳 liǔ 垂 chuí 条 tiáo 匝 zā 旧 jiù 坡 pō 。 。
极 jí 目 mù 红 hóng 云 yún 还 hái 吹 chuī 剑 jiàn , , 长 cháng 安 ān 花 huā 好 hǎo 待 dài 人 rén 过 guò 。 。
济南途中背马有感。明代。陶益。昔年抱膝幽怀远,今日乘鞍猛气多。 时事不同应怅念,风尘无赖欲如何。 庄家矮坑炊新黍,官柳垂条匝旧坡。 极目红云还吹剑,长安花好待人过。