次 cì 韵 yùn 海 hǎi 棠 táng - - 陈 chén 镒 yì
海 hǎi 棠 táng 花 huā 下 xià 听 tīng 啼 tí 莺 yīng , , 无 wú 奈 nài 愁 chóu 多 duō 积 jī 似 shì 城 chéng 。 。
乱 luàn 世 shì 每 měi 怜 lián 家 jiā 累 lěi 重 zhòng , , 休 xiū 官 guān 仅 jǐn 得 dé 此 cǐ 身 shēn 轻 qīng 。 。
年 nián 来 lái 忧 yōu 事 shì 添 tiān 衰 shuāi 病 bìng , , 老 lǎo 去 qù 看 kàn 花 huā 减 jiǎn 旧 jiù 情 qíng 。 。
便 biàn 恐 kǒng 胭 yān 脂 zhī 污 wū 泥 ní 雪 xuě , , 明 míng 朝 cháo 风 fēng 雨 yǔ 近 jìn 清 qīng 明 míng 。 。
次韵海棠。元代。陈镒。海棠花下听啼莺,无奈愁多积似城。 乱世每怜家累重,休官仅得此身轻。 年来忧事添衰病,老去看花减旧情。 便恐胭脂污泥雪,明朝风雨近清明。