初 chū 从 cóng 木 mù 罂 yīng 渡 dù 水 shuǐ 欣 xīn 然 rán 忘 wàng 危 wēi 步 bù 入 rù 山 shān 庵 ān 小 xiǎo 憩 qì - - 陆 lù 深 shēn
病 bìng 骨 gǔ 难 nán 为 wéi 路 lù , , 春 chūn 容 róng 半 bàn 带 dài 阴 yīn 。 。
木 mù 罂 yīng 初 chū 渡 dù 水 shuǐ , , 山 shān 寺 sì 不 bù 藏 cáng 林 lín 。 。
脱 tuō 险 xiǎn 初 chū 经 jīng 险 xiǎn , , 违 wéi 心 xīn 却 què 负 fù 心 xīn 。 。
楚 chǔ 云 yún 天 tiān 共 gòng 远 yuǎn , , 聊 liáo 复 fù 一 yī 登 dēng 临 lín 。 。
初从木罂渡水欣然忘危步入山庵小憩。明代。陆深。病骨难为路,春容半带阴。 木罂初渡水,山寺不藏林。 脱险初经险,违心却负心。 楚云天共远,聊复一登临。