汪 wāng 正 zhèng 叔 shū 席 xí 上 shàng 对 duì 菊 jú 别 bié 子 zǐ 畏 wèi - - 高 gāo 岱 dài
清 qīng 宵 xiāo 虚 xū 馆 guǎn 绝 jué 纷 fēn 华 huá , , 霜 shuāng 满 mǎn 高 gāo 城 chéng 咽 yàn 暮 mù 笳 jiā 。 。
尊 zūn 酒 jiǔ 放 fàng 歌 gē 俱 jù 白 bái 雪 xuě , , 风 fēng 尘 chén 愁 chóu 鬓 bìn 又 yòu 黄 huáng 花 huā 。 。
幽 yōu 怀 huái 共 gòng 拟 nǐ 渊 yuān 明 míng 宅 zhái , , 远 yuǎn 道 dào 堪 kān 怜 lián 博 bó 望 wàng 槎 chá 。 。
此 cǐ 去 qù 逢 féng 春 chūn 多 duō 塞 sāi 雁 yàn , , 莫 mò 言 yán 巫 wū 峡 xiá 是 shì 天 tiān 涯 yá 。 。
汪正叔席上对菊别子畏。明代。高岱。清宵虚馆绝纷华,霜满高城咽暮笳。 尊酒放歌俱白雪,风尘愁鬓又黄花。 幽怀共拟渊明宅,远道堪怜博望槎。 此去逢春多塞雁,莫言巫峡是天涯。