爱 ài 石 shí - - 区 qū 越 yuè
寻 xún 常 cháng 相 xiāng 见 jiàn 何 hé 须 xū 拜 bài , , 酩 mǐng 酊 dǐng 归 guī 来 lái 但 dàn 借 jiè 眠 mián 。 。
远 yuǎn 涧 jiàn 水 shuǐ 来 lái 寒 hán 漱 shù 玉 yù , , 近 jìn 山 shān 云 yún 起 qǐ 翠 cuì 浮 fú 烟 yān 。 。
平 píng 泉 quán 嗜 shì 味 wèi 方 fāng 成 chéng 癖 pǐ , , 谷 gǔ 老 lǎo 诗 shī 情 qíng 妙 miào 入 rù 禅 chán 。 。
长 zhǎng 使 shǐ 间 jiān 松 sōng 并 bìng 间 jiān 竹 zhú , , 丈 zhàng 人 rén 知 zhī 谢 xiè 阮 ruǎn 家 jiā 贤 xián 。 。
爱石。明代。区越。寻常相见何须拜,酩酊归来但借眠。 远涧水来寒漱玉,近山云起翠浮烟。 平泉嗜味方成癖,谷老诗情妙入禅。 长使间松并间竹,丈人知谢阮家贤。