登 dēng 高 gāo 和 hé 李 lǐ 太 tài 守 shǒu - - 区 qū 越 yuè
遥 yáo 闻 wén 天 tiān 末 mò 表 biǎo 随 suí 阳 yáng , , 瀹 yuè 茗 míng 泉 quán 头 tóu 客 kè 滥 làn 觞 shāng 。 。
钝 dùn 笔 bǐ 独 dú 无 wú 诗 shī 似 shì 画 huà , , 诸 zhū 公 gōng 真 zhēn 有 yǒu 绣 xiù 为 wèi 肠 cháng 。 。
孙 sūn 登 dēng 坐 zuò 石 shí 只 zhǐ 长 cháng 啸 xiào , , 王 wáng 灿 càn 登 dēng 楼 lóu 何 hé 太 tài 伤 shāng 。 。
野 yě 菊 jú 欲 yù 令 lìng 开 kāi 顷 qǐng 刻 kè , , 仙 xiān 人 rén 谁 shuí 为 wèi 觅 mì 韩 hán 湘 xiāng 。 。
登高和李太守。明代。区越。遥闻天末表随阳,瀹茗泉头客滥觞。 钝笔独无诗似画,诸公真有绣为肠。 孙登坐石只长啸,王灿登楼何太伤。 野菊欲令开顷刻,仙人谁为觅韩湘。