中 zhōng 丞 chéng 黄 huáng 铁 tiě 桥 qiáo 召 zhào 会 huì 次 cì 韵 yùn - - 区 qū 越 yuè
是 shì 处 chù 逢 féng 花 huā 即 jí 见 jiàn 春 chūn , , 因 yīn 花 huā 得 dé 酒 jiǔ 更 gèng 怡 yí 神 shén 。 。
高 gāo 秋 qiū 亦 yì 恐 kǒng 餐 cān 英 yīng 尽 jǐn , , 半 bàn 醉 zuì 无 wú 烦 fán 劝 quàn 客 kè 频 pín 。 。
午 wǔ 枕 zhěn 北 běi 窗 chuāng 清 qīng 梦 mèng 破 pò , , 晚 wǎn 屏 píng 西 xī 崦 yān 黛 dài 妆 zhuāng 新 xīn 。 。
商 shāng 飙 biāo 递 dì 起 qǐ 疏 shū 林 lín 遍 biàn , , 长 cháng 笑 xiào 能 néng 分 fēn 草 cǎo 莽 mǎng 臣 chén 。 。
中丞黄铁桥召会次韵。明代。区越。是处逢花即见春,因花得酒更怡神。 高秋亦恐餐英尽,半醉无烦劝客频。 午枕北窗清梦破,晚屏西崦黛妆新。 商飙递起疏林遍,长笑能分草莽臣。