送 sòng 秀 xiù 上 shàng 人 rén 远 yuǎn 游 yóu - - 高 gāo 棅 bìng
一 yī 灯 dēng 初 chū 别 bié 祖 zǔ 师 shī 禅 chán , , 孤 gū 月 yuè 寒 hán 云 yún 思 sī 渺 miǎo 然 rán 。 。
飞 fēi 锡 xī 却 què 从 cóng 红 hóng 日 rì 外 wài , , 浮 fú 杯 bēi 还 hái 渡 dù 白 bái 鸥 ōu 前 qián 。 。
寻 xún 钟 zhōng 野 yě 寺 sì 经 jīng 残 cán 雪 xuě , , 乞 qǐ 食 shí 春 chūn 城 chéng 向 xiàng 暮 mù 天 tiān 。 。
我 wǒ 有 yǒu 采 cǎi 真 zhēn 秋 qiū 兴 xìng 逸 yì , , 相 xiāng 期 qī 何 hé 处 chǔ 听 tīng 寒 hán 泉 quán 。 。
送秀上人远游。明代。高棅。一灯初别祖师禅,孤月寒云思渺然。 飞锡却从红日外,浮杯还渡白鸥前。 寻钟野寺经残雪,乞食春城向暮天。 我有采真秋兴逸,相期何处听寒泉。