得 dé 邓 dèng 南 nán 隐 yǐn 书 shū 时 shí 在 zài 广 guǎng 西 xī - - 张 zhāng 宣 xuān
风 fēng 尘 chén 扰 rǎo 扰 rǎo 干 gān 戈 gē 际 jì , , 两 liǎng 地 dì 俱 jù 为 wèi 沦 lún 落 luò 人 rén 。 。
梦 mèng 见 jiàn 亦 yì 怜 lián 风 fēng 度 dù 好 hǎo , , 书 shū 来 lái 翻 fān 遣 qiǎn 别 bié 愁 chóu 新 xīn 。 。
桄 guāng 榔 láng 叶 yè 暗 àn 蛮 mán 溪 xī 雨 yǔ , , 荔 lì 子 zi 花 huā 浓 nóng 海 hǎi 峤 jiào 春 chūn 。 。
壮 zhuàng 志 zhì 几 jǐ 回 huí 思 sī 奋 fèn 迅 xùn , , 出 chū 门 mén 谁 shuí 慰 wèi 白 bái 头 tóu 亲 qīn 。 。
得邓南隐书时在广西。明代。张宣。风尘扰扰干戈际,两地俱为沦落人。 梦见亦怜风度好,书来翻遣别愁新。 桄榔叶暗蛮溪雨,荔子花浓海峤春。 壮志几回思奋迅,出门谁慰白头亲。