为 wèi 张 zhāng 彦 yàn 晖 huī 写 xiě 兰 lán 竹 zhú 题 tí - - 张 zhāng 宁 níng
悬 xuán 崖 yá 照 zhào 水 shuǐ 生 shēng 丛 cóng 兰 lán , , 杜 dù 若 ruò 洲 zhōu 空 kōng 修 xiū 竹 zhú 寒 hán 。 。
光 guāng 风 fēng 夜 yè 转 zhuǎn 吹 chuī 不 bù 落 là , , 国 guó 香 xiāng 倒 dào 拂 fú 青 qīng 琅 láng 玕 gān 。 。
涉 shè 江 jiāng 远 yuǎn 道 dào 谁 shuí 堪 kān 采 cǎi , , 晚 wǎn 节 jié 平 píng 安 ān 应 yīng 未 wèi 改 gǎi 。 。
梦 mèng 中 zhōng 犹 yóu 自 zì 忆 yì 同 tóng 心 xīn , , 楚 chǔ 乡 xiāng 风 fēng 雨 yǔ 知 zhī 何 hé 在 zài 。 。
为张彦晖写兰竹题。明代。张宁。悬崖照水生丛兰,杜若洲空修竹寒。 光风夜转吹不落,国香倒拂青琅玕。 涉江远道谁堪采,晚节平安应未改。 梦中犹自忆同心,楚乡风雨知何在。