自 zì 题 tí 方 fāng 洲 zhōu 草 cǎo 堂 táng - - 张 zhāng 宁 níng
一 yī 住 zhù 深 shēn 山 shān 不 bù 计 jì 年 nián , , 幽 yōu 居 jū 风 fēng 景 jǐng 胜 shèng 平 píng 泉 quán 。 。
茂 mào 林 lín 芳 fāng 草 cǎo 无 wú 行 xíng 辙 zhé , , 流 liú 水 shuǐ 飞 fēi 花 huā 有 yǒu 钓 diào 船 chuán 。 。
白 bái 发 fà 人 rén 闲 xián 将 jiāng 老 lǎo 矣 yǐ , , 红 hóng 尘 chén 梦 mèng 醒 xǐng 益 yì 萧 xiāo 然 rán 。 。
凭 píng 谁 shuí 唤 huàn 起 qǐ 王 wáng 摩 mó 诘 jí , , 为 wèi 写 xiě 吾 wú 斋 zhāi 入 rù 辋 wǎng 川 chuān 。 。
自题方洲草堂。明代。张宁。一住深山不计年,幽居风景胜平泉。 茂林芳草无行辙,流水飞花有钓船。 白发人闲将老矣,红尘梦醒益萧然。 凭谁唤起王摩诘,为写吾斋入辋川。