张 zhāng 道 dào 士 shì 雪 xuě 崖 yá - - 张 zhāng 宁 níng
冬 dōng 来 lái 积 jī 雪 xuě 满 mǎn 尘 chén 崖 yá , , 清 qīng 赏 shǎng 都 dōu 归 guī 物 wù 外 wài 家 jiā 。 。
绝 jué 磴 dèng 高 gāo 寒 hán 春 chūn 尚 shàng 早 zǎo , , 古 gǔ 坛 tán 虚 xū 白 bái 夜 yè 无 wú 哗 huā 。 。
望 wàng 中 zhōng 乍 zhà 失 shī 青 qīng 城 chéng 路 lù , , 深 shēn 处 chù 应 yīng 开 kāi 玉 yù 树 shù 花 huā 。 。
留 liú 得 dé 岁 suì 寒 hán 终 zhōng 古 gǔ 意 yì , , 年 nián 年 nián 幽 yōu 寂 jì 卧 wò 烟 yān 霞 xiá 。 。
张道士雪崖。明代。张宁。冬来积雪满尘崖,清赏都归物外家。 绝磴高寒春尚早,古坛虚白夜无哗。 望中乍失青城路,深处应开玉树花。 留得岁寒终古意,年年幽寂卧烟霞。