题 tí 孙 sūn 廷 tíng 兰 lán 郎 láng 中 zhōng 画 huà 四 sì 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 张 zhāng 宁 níng
薰 xūn 风 fēng 杨 yáng 柳 liǔ 绿 lǜ 成 chéng 蹊 qī , , 村 cūn 巷 xiàng 无 wú 人 rén 鸟 niǎo 乱 luàn 啼 tí 。 。
水 shuǐ 漫 màn 西 xī 畴 chóu 春 chūn 事 shì 歇 xiē , , 草 cǎo 深 shēn 南 nán 浦 pǔ 夕 xī 阳 yáng 低 dī 。 。
经 jīng 旬 xún 卧 wò 起 qǐ 门 mén 常 cháng 掩 yǎn , , 三 sān 径 jìng 荒 huāng 芜 wú 路 lù 欲 yù 迷 mí 。 。
丘 qiū 壑 hè 经 jīng 旬 xún 时 shí 渐 jiàn 少 shǎo , , 高 gāo 居 jū 应 yīng 有 yǒu 醉 zuì 中 zhōng 题 tí 。 。
题孙廷兰郎中画四首 其二。明代。张宁。薰风杨柳绿成蹊,村巷无人鸟乱啼。 水漫西畴春事歇,草深南浦夕阳低。 经旬卧起门常掩,三径荒芜路欲迷。 丘壑经旬时渐少,高居应有醉中题。