唐 táng 安 ān 八 bā 景 jǐng 为 wèi 尹 yǐn 朴 pǔ 之 zhī 赋 fù 其 qí 八 bā 岷 mín 山 shān 晴 qíng 雪 xuě - - 张 zhāng 宁 níng
古 gǔ 澹 dàn 色 sè 常 cháng 在 zài , , 苍 cāng 茫 máng 势 shì 欲 yù 崩 bēng 。 。
阴 yīn 风 fēng 吹 chuī 不 bù 尽 jìn , , 寒 hán 日 rì 照 zhào 还 hái 凝 níng 。 。
夏 xià 迹 jī 怀 huái 神 shén 禹 yǔ , , 唐 táng 章 zhāng 重 zhòng 少 shǎo 陵 líng 。 。
丰 fēng 年 nián 欣 xīn 有 yǒu 象 xiàng , , 佳 jiā 兴 xīng 会 huì 堪 kān 乘 chéng 。 。
唐安八景为尹朴之赋 其八 岷山晴雪。明代。张宁。古澹色常在,苍茫势欲崩。 阴风吹不尽,寒日照还凝。 夏迹怀神禹,唐章重少陵。 丰年欣有象,佳兴会堪乘。