山 shān 笛 dí - - 梁 liáng 以 yǐ 壮 zhuàng
虫 chóng 响 xiǎng 忽 hū 若 ruò 失 shī , , 鸣 míng 鸣 míng 四 sì 嶂 zhàng 开 kāi 。 。
冷 lěng 云 yún 高 gāo 不 bù 动 dòng , , 幽 yōu 壑 hè 众 zhòng 相 xiāng 哀 āi 。 。
往 wǎng 事 shì 隋 suí 宫 gōng 柳 liǔ , , 伤 shāng 心 xīn 汉 hàn 苑 yuàn 梅 méi 。 。
那 nǎ 知 zhī 衰 shuāi 谢 xiè 意 yì , , 都 dōu 在 zài 曲 qǔ 中 zhōng 来 lái 。 。
山笛。明代。梁以壮。虫响忽若失,鸣鸣四嶂开。 冷云高不动,幽壑众相哀。 往事隋宫柳,伤心汉苑梅。 那知衰谢意,都在曲中来。