路 lù 经 jīng 黄 huáng 梁 liáng 阁 gé - - 梁 liáng 以 yǐ 壮 zhuàng
一 yī 入 rù 京 jīng 华 huá 又 yòu 二 èr 年 nián , , 每 měi 因 yīn 怀 huái 古 gǔ 一 yī 茫 máng 然 rán 。 。
好 hǎo 花 huā 看 kàn 尽 jìn 皆 jiē 如 rú 梦 mèng , , 斜 xié 日 rì 行 xíng 来 lái 那 nà 有 yǒu 仙 xiān 。 。
近 jìn 塞 sāi 卷 juǎn 尘 chén 深 shēn 过 guò 雾 wù , , 望 wàng 南 nán 归 guī 路 lù 远 yuǎn 于 yú 天 tiān 。 。
黄 huáng 梁 liáng 即 jí 在 zài 荒 huāng 凉 liáng 下 xià , , 翻 fān 妒 dù 卢 lú 生 shēng 得 de 觉 jué 眠 mián 。 。
路经黄梁阁。明代。梁以壮。一入京华又二年,每因怀古一茫然。 好花看尽皆如梦,斜日行来那有仙。 近塞卷尘深过雾,望南归路远于天。 黄梁即在荒凉下,翻妒卢生得觉眠。