横 héng 水 shuǐ 衙 yá 斋 zhāi 梅 méi 花 huā 将 jiāng 开 kāi 诗 shī 以 yǐ 速 sù 之 zhī - - 梁 liáng 以 yǐ 壮 zhuàng
曾 céng 是 shì 孤 gū 村 cūn 一 yī 种 zhǒng 春 chūn , , 石 shí 阑 lán 深 shēn 处 chù 似 shì 无 wú 邻 lín 。 。
纵 zòng 临 lín 夜 yè 月 yuè 仍 réng 怀 huái 土 tǔ , , 犹 yóu 抱 bào 明 míng 珠 zhū 不 bù 赠 zèng 人 rén 。 。
南 nán 国 guó 冷 lěng 微 wēi 偏 piān 独 dú 懒 lǎn , , 此 cǐ 心 xīn 愁 chóu 尽 jǐn 始 shǐ 相 xiāng 亲 qīn 。 。
东 dōng 风 fēng 消 xiāo 息 xī 将 jiāng 潜 qián 入 rù , , 欲 yù 托 tuō 冰 bīng 弦 xián 上 shàng 雪 xuě 新 xīn 。 。
横水衙斋梅花将开诗以速之。明代。梁以壮。曾是孤村一种春,石阑深处似无邻。 纵临夜月仍怀土,犹抱明珠不赠人。 南国冷微偏独懒,此心愁尽始相亲。 东风消息将潜入,欲托冰弦上雪新。