夜 yè 宿 sù 鸡 jī 鸣 míng 山 shān 寺 sì - - 梁 liáng 有 yǒu 誉 yù
独 dú 宿 sù 山 shān 斋 zhāi 里 lǐ , , 空 kōng 林 lín 残 cán 雪 xuě 明 míng 。 。
风 fēng 泉 quán 宜 yí 客 kè 听 tīng , , 江 jiāng 海 hǎi 动 dòng 离 lí 情 qíng 。 。
罢 bà 磬 qìng 栖 qī 禽 qín 起 qǐ , , 开 kāi 门 mén 落 luò 叶 yè 平 píng 。 。
无 wú 生 shēng 如 rú 可 kě 学 xué , , 从 cóng 此 cǐ 脱 tuō 尘 chén 缨 yīng 。 。
夜宿鸡鸣山寺。明代。梁有誉。独宿山斋里,空林残雪明。 风泉宜客听,江海动离情。 罢磬栖禽起,开门落叶平。 无生如可学,从此脱尘缨。