豫 yù 章 zhāng 山 shān 房 fáng 为 wèi 见 jiàn 心 xīn 复 fù 公 gōng 赋 fù - - 张 zhāng 翥 zhù
剑 jiàn 江 jiāng 寺 sì 里 lǐ 古 gǔ 樟 zhāng 树 shù , , 百 bǎi 尺 chǐ 如 rú 盖 gài 青 qīng 童 tóng 童 tóng 。 。
山 shān 灵 líng 长 zhǎng 此 cǐ 护 hù 林 lín 壑 hè , , 雷 léi 电 diàn 不 bù 许 xǔ 藏 cáng 蛇 shé 龙 lóng 。 。
扫 sǎo 石 shí 僮 tóng 来 lái 秋 qiū 叶 yè 后 hòu , , 谈 tán 经 jīng 僧 sēng 坐 zuò 昼 zhòu 阴 yīn 中 zhōng 。 。
题 tí 诗 shī 禅 chán 房 fáng 更 gèng 潇 xiāo 洒 sǎ , , 便 biàn 与 yǔ 王 wáng 城 chéng 祗 zhī 树 shù 同 tóng 。 。
豫章山房为见心复公赋。元代。张翥。剑江寺里古樟树,百尺如盖青童童。 山灵长此护林壑,雷电不许藏蛇龙。 扫石僮来秋叶后,谈经僧坐昼阴中。 题诗禅房更潇洒,便与王城祗树同。